Thứ Năm, 21 tháng 5, 2015

Những cô em gái!!!??

(Liu ý bài viết chỉ mang tính chất minh họa nhưng không nhất thiết khác với sự thật)

Thằng bạn chuẩn bị cưới vợ, nó đang lo sốt vó vì chưa biết giải thích với cô dâu như thế nào về danh sách dài dằng dặc phải đến dăm mâm khách là những cô em gái "ban ngày".
Trông người mà ngẫm đến ta, giật mình tôi mới tự liên hệ bản thân. Mình thì toàn em gái đúng nghĩa cả đêm lẫn ngày. Danh sách thì cũng chỉ tròm trèm được 1 hội phỏm chứ không đến nỗi tốt số như ông bạn kể trên. Đặc điểm chung của những cô em là câu nói truyền kỳ muôn đời bất hủ: "Anh rất tốt nhưng em rất tiếc" hoặc "Sẽ có người con gái tốt hơn em đến với anh".




 Mình trộm nghĩ, cánh phụ nữ thường hay kêu ca: "Đàn ông các anh thằng nào cũng như thằng nào". Vậy hà cớ chi các cô không yêu luôn tôi đi cho êm chuyện mà kén cá chọn canh cho mệt để rồi sau lại thở dài: "Đời toàn thằng sở khanh". Nói vui vậy thôi chứ tôi vẫn biết. Những người con gái ấy chỉ coi tôi như đôi dép tổ ong. Tuy êm đấy, tiện dụng đấy. Nhưng chỉ để đi vặt vặt trong nhà, vào WC hay phòng tắm.



 Chứ mỗi khi ra ngoài gặp bạn bè, họ cần những đôi giày cao gót, những đôi hài búp bê hay bốt đen cổ cao bóng loáng để còn sĩ diện với đời. Bởi vậy hỡi những chàng trai tổ ong, hãy quyết liệt hơn nữa, vì một thế giới không FA. Cho tụi nó đi đất để nhận ra rằng đôi gót son ngọc ngà đôi khi dễ bị tổn thương như thế nào.
Các cô vẫn hay chửi cánh đàn ông là bắt cá hai tay hay bứng hoa cả cụm. Cập nhật hơn tí nữa thì thời nay chúng nó dùng lưới quét hoặc chơi kích điện để tăng sản lượng đánh bắt.

Nhưng cớ sao các cô tự cho mình cái quyền được nhắn tin trả lời với nhiều anh tán tỉnh. Sáng đánh võng bờ hồ với anh mini tầu, chiều la cà quán nước với thằng dép tông hay tối tối đánh cầu lông với anh xe đạp điện. Chất vấn thì các cô bảo rằng: "em đang lựa chọn" hay "em chưa có tình cảm xác định với anh nào nên em đi để chốt cảm xúc". Cánh đực rựa tụi tôi cũng vậy thôi. Anh có thể thích em Tồ ở cái nốt ruồi duyên mọc không đúng chỗ, hay say như điếu đổ em Tẹt vì điệu cười thần sầu quỷ khốc.





Nhưng anh chưa thật sự yêu em nào cả. Tất cả chỉ dừng lại ở ấn tượng ban đầu. Anh cũng đang so bó đũa chọn cột cờ. Tìm đúng tổng đài mà bắt sóng. Vậy thì cớ sao khi tình cờ gặp anh và cái Quýt đang ngồi uống nước với nhao thì em Cam lại xông ra với ánh mắt hình viên đạn. Sau những cú lườm nguýt xỉ vả thì hai em tay trong tay bỏ đi để cho anh phải trả tiền.

Đến bao giờ trong khi anh đang có gấu, something in hand, hand in some thing, something in something.
Mà lúc ấy anh vẫn cà cưa cá cẩm, hẹn hò đá cá lăn dưa với em thì em hãy chốt vào mặt anh là thằng khốn nạn. Này những cô em gái. Khi mà trái tim anh vẫn còn lỗi nhịp khi đứng trước mặt em, thì xin em đừng tâm sự với anh rằng em yêu anh này lắm, quý anh nọ ghê cơ. Hoặc cũng đừng mỗi khi cãi nhao với gấu thì lại hẹn hò anh để làm cái thùng nước gạo cho em trút cảm xúc.

Kể từ khi biết em không yêu. Trái tim anh nát tan làm trăm mảnh. Anh đã phải tìm đến cả trăm cô gái để quên em. Hà cớ sao em vẫn chưa vừa lòng. Có lẽ nào em muốn băm nhỏ nó ra để làm món cháo dinh dưỡng cho đứa con đầu lòng em sắp đặt tên mà không hề giống bố.



Hãy phản biện đi hỡi những cô em gái. Hỡi những nàng bỏ lại anh một mình nơi quán vắng.

Anh lại trở về làm một chú xe ôm
Để lắng nghe những cuộc tình ngang trái
Những con tim vì yêu nên khờ dại
Những tủi hờn đong đếm lẽ trả vay

Vẫn là anh không dang rộng vòng tay
Chỉ chìa bờ vai cho mắt buồn được khóc
Để tạm quên đi đường đời khó nhọc
Lau mắt rồi lại bước tiếp nghe em

Anh lại làm một chân nhậu thân quen
Chỉ diệt mồi thôi và ngồi nghe kể chuyện
Vẫn tình yêu, "điều thường ngày ở huyện"
"Họ phũ phàng họ gian dối tình em"

Để rồi khi trở về giữa đêm đen
Buốt giá bàn tay một mình anh cô độc
Lệ đã khô buồn gì đâu mà khóc
Bởi anh là trọn một kiếp xe ôm..
                                             

Thứ Ba, 19 tháng 5, 2015

Trò chơi tuổi nhỏ



Cái nóng đầu hè càng làm nỗi nhớ mùa đông càng thêm da diết. Hóng gió Long Biên thoáng trông cánh dơi đêm mà tưởng mình trở về thời nhặt phân trộn diêm làm thuốc súng. Tiếng ồm ộp tình tự của mấy cặp ễnh ương như thể mới năm nào soi ếch bờ mương. Phá tôi mạn phép kể hầu quý anh chị đôi ba kỷ niệm thuở chăn bò cắt cỏ.


1. Câu chuồn chuồn:



Chuồn chuồn chắc hẳn k xa lạ với quý anh chị. Nhưng có lẽ ít ai biết lúc chuồn chuồn đóng bỉm nó ở đâu và hình dàng ntn. Dân gian thường có câu: làm ăn như chuồn chuồn nắc nước. Nếu để ý quý anh chị sẽ thấy ở những mặt nước như ao hay mương thì lũ chuồn chuồn thường chao liệng là là rồi thi thoảng xà xuống chấm đuôi vào mặt nước rồi vội vàng bay lên.


 Ấy là nó đang nắc nước, nói theo khoa học thì nó đang đẻ trứng. Trứng chuồn chuồn nở ra thành ấu trùng, chúng sinh sống trong môi trường nước cho đến khi nào lột xác thì cất cánh bay lên. Người ta tạm gọi nó là con rận nước vậy. (Link bài viết ở đây cho quý anh chị nào không tin lời tôi: http://www.365ngay.com.vn/index.php?option=com_content&task=view&id=2100&Itemid=31 )





Qua văn chương tôi thời dc biết cái gì gọi là thân như nhựa mít dính đít con chuồn chuồn. Nhưng chỗ tôi để bắt được chúng thời không vất vả như vậy.
Chúng tôi câu. Mồi câu là những chú chuồn chuồn con con mà dẫu có sống nghìn tuổi thì cũng không thể lớn thành ông chuồn voi oai vệ được.




 Sau một hồi chang nắng và quay tay chúng tôi cũng kiếm được đôi ba ông tím tím và xanh xanh để làm mồi. Nhân đây xin cụ thể cái vụ quay tay để cái đầu đen tối của quý anh chị dc đả thông đôi chút. Khác với tụi con gái dậm dò rình rập thò tay nhón gót để túm đuôi lũ mồi tí hon thì cánh con trai chúng tôi có cách hiệu quả và không kém phần bạo lực, ấy gọi là quay tay vậy. Khác với việc bắt sóc bỏ lọ mà quý anh nào cũng từng trải qua, ở đây chiều chuyển động của tay không phải tụt lên tụt xuống như pitton  mà xoay tròn như cánh quạt trên đầu mấy chú tim tím. Chả biết là cu cậu say máu hay sẵn tính tò mò mà cứ trố mắt ra nhìn cái vòng tròn chết chóc chết đầu cho đến khi bụp một phát thì đã ô hô ai tai bị xiên vào xương dừa để làm mồi cho kẻ khác.


(Đây chính là xương dừa)


Cách câu cũng đơn giản, cứ quay quay cái xương dừa trước mặt mấy ông chuồn đen to xác là chắc chắn xừ ta đớp gọn. Lúc đấy chỉ việc túm lấy và xiên vào cũng một cái xương dừa được đeo bên hông. Nhiều khi tôi tự hỏi những tay chơi chuồn chuồn này liệu có phải là linh hồn của những kẻ FA chết đi vảng vất nơi trần thế hóa thành hay không mà cứ thấy quai tai là lao vào như chọi máu. 




Thành quả của những buổi đi câu là những xâu chuồn chuồn đầy chặt kèm theo bản trường ca bất hủ của cụ bà: Zời ơi là zời, suốt ngày chuồn chuồn, mài có ăn trừ cơm được không để tao rang lên cho tối ăn cả thể. Cụ ông thì không thế, cánh đàn ông bao giờ cũng nói ít làm nhiều. Cụ lừ lừ đến gần tôi và cho ý kiến bằng cách tung một cú bàng long cước như trời giáng vào bàn tọa tôi mà đến giờ đôi khi tôi lại như được trở về trong những cơn đau váng vất khi bạn trai đến chơi lại hết dầu ăn. Những kẻ duy nhất ủng hộ cuộc đi câu của tôi là mấy chú gà trong vườn. Sau khi cục cục mổ lia lịa và rướn cổ nuốt lấy nuốt để thì lũ gà nhìn tôi với anh mắt long lanh như thể cảm ơn (ấy là tôi cứ đoán vậy) mà đâu biết rằng mục tiêu đen tối phía sau là vỗ cho chúng mài chóng béo để ông được thịt. Nhắc mới nhớ, mỗi lần thịt gà cụ ông lại nắn chân nắn cổ kẻ xấu số rồi thở dài: thôi hóa kiếp cho mài kiếp sau sướng hơn, và rồi cụ hạ giọng đủ nghe: béo như nài chắc dc 2 đĩa.



Dường như trong cơn vui cụ quên mất thằng con đứng rập rình ở bên chờ nghe sai vặt cũng góp một phần đóng góp không nhỏ cho công cuộc kiếm chất đạm của nhà ( người lớn nhanh quên lắm). Lúc thì:"Lấy bố nắm muối". Lúc thì:" Bóc cho tao mớ hành khô". Rồi: "đem mớ lông gà chôn xuống gốc cây đi ku". Nhưng rồi tất cả thắc mắc kèm theo hờn tủi của tôi bay biến hết khi ngồi bên mâm cơm bốc khói mồm gặm đùi gà. Trẻ con thật dễ tha thứ.

Đá sang tiếp chuyện câu chuồn chuồn. Cách câu ở trên chỉ bắt được mấy ông chuồn đen háu đói, chứ mấy cô chuồn ớt chuồn cam thời rất dửng dưng, để câu được nó chỉ có dùng chính lũ nó câu họa hoằn lắm mới bắt được. Ấy vậy mới nói: Người đẹp đi với người xinh - Bao nhiều người xấu rập rình với nhau.
Hết chuyện chuồn chuồn.




2.Bọ xít:




Nói đến món này thì hẳn nhiều người biết nhưng thôi kệ. Đang tiện đà tay. Có 2 cách chơi. Một là ngắt cụ nó một chân ông xít bắt dc rồi xiên que tăm vào, lắc lắc là ông xít tung cánh tắp lự. Lũ chúng tôi dùng làm quạt mini, cứ dí mặt vào cho nó vù vù, mát mát là. Nhưng vô phúc có ông xít nào mất dạy xịt cho một bãi trong lúc đang phiêu thì cũng đen. Lúc ấy mẹt quý anh chị sẽ cháy xém như nài nài, rát rất. 



Dân quê nghèo thì chỉ có 1 phương thuốc duy nhất. Thế mà trị hầu như bách bệnh, từ hủi lậu giang mai cho đến thôi tai hôi miệng, rồi thì tiểu tiện đái đường hay liệt dương lãnh cảm. Đó là mật ong rừng. Bất kể quý anh chị bị con côn trùng gì đái hay đốt thì bôi nó dăm ba ngày khắc hết.Tất nhiên nếu bị người làm tương tự thì thuốc nài không chữa nổi, phải đi bác sĩ thôi, hã hã.




Quay về mấy ông bọ xít. Cách chơi vừa nhắc ở trên chủ yếu để lừa mấy thàng oắt thò lò mũi xanh hoặc bọn con gái chứ lũ zai tơ lông chưa mọc đủ thì có trò hay hơn nhiều. Làm xe đua. Vật liệu được ưa chuộng là phim ảnh và nhựa đường được lấy từ đầu cục pin con thỏ, Gập hai bên cạnh của mảnh phim, xiên qua hai que tăm mỗi đầu được chọc một miếng nhựa cắt tròn là xong. Tiếp đó đốt nóng cục nhựa đường gắn vào lưng xe và bụng ông xít. Cầm cả xe lên lắc nhẹ là a ha tít mù xe ta bon trên dặm đường.







 Đã nói chuyện chơi tôi nhân tiện đá sang chuyện ăn tí. Sau khi chán chê với lũ xe cộ thì chúng tôi chuyển sang phục vụ cho cái bụng. Người ta chỉ ăn xít nhãn chứ mấy thím xít cam xít quýt tôi thời chưa thấy ai ăn bao giờ. Bọ xít bắt về ngắt đầu, vặt hết cánh cứng, mổ bụng vất ruột. Sau đó gâm nước vôi để khử hết thứ nước tiểu khai mù mà đậm đặc chất ăn mòn. Kế tiếp là rửa sạch rang vàng và chế nước mắm. Chậc, thơm phúc mà giòn tan.




Nhưng chỉ ăn điều độ thôi. Bố nào mồm rộng đớp nhiều thì y rằng sáng mai cổ họng câm đặc. Mặc dầu đã được ngâm nước vôi nhưng cái lũ xít dường như trước khi chầu trời đã phát tán mớ amoniac khắp người nên chỉ giải quyết được phần nào. Thứ nước thánh quái đản có tác dụng khan họng tắt tiếng. Và không con cách j hơn là phải làm tí thần dược mật ong rừng.Nhiều lúc tần ngần ngồi  nghĩ phải chăng những Trọng Tấn Đăng Dương thuở còn thơ cũng như lũ chúng tôi nên mới có giọng nam trầm hay đến vậy...??