Chủ Nhật, 28 tháng 2, 2016
Thứ Ba, 23 tháng 2, 2016
Tìm..
Cho tôi than tôi buồn một chút thôi
Kẻo một mình âm thầm tôi lại khóc
Cho tôi quên rằng đường đời khó nhọc
Bởi phút này tôi thiếu một vòng tay
Cho tôi bậy thêm tí nữa cũng hay
Để bạn bè đùa vui tôi một chút
Đừng trách tôi để rồi tôi hẫng hụt
Nào phải đâu tôi muốn đánh mất mình
Cho tôi đăng status thanh minh
Nào phải đâu xin được ai vào thích
Cho tôi thêm những coment đùa nghịch
Để nỗi buồn khỏi gặm nát con tim
Niềm vui ơi! Tao cứ mãi đi tìm
Có phải chăng mày trốn trong đông giá
Hay mày đang chờ tao nơi nắng hạ
Tao lại tìm giữa ngàn lá thu rơi
Biết bao giờ mới tới xuân ơi……
Thứ Năm, 18 tháng 2, 2016
Đợi..
Lấy chồng đi em,
Cho anh được yêu thêm lần nữaTrái tim anh, em vẫn cầm một nửa!
Mảnh bên này thương nhớ mảnh bên kia..
Anh lại ngồi thao thức giữa canh khuya
Nhật ký tình yêu viết hoài còn dang dở
Ảo mộng ngày xưa còn chút gì để nhớ
Con dế buồn run tiếng gáy ru đêm
Giận cái đầu cứ mãi chẳng chịu quên
Giận luôn bàn chân đường quen xưa dạo bước
Tình đến rồi đi không một lời báo trước
Có một người đứng lặng đợi mùa sang..
Thứ Ba, 16 tháng 2, 2016
Thơ ăn cắp..
Thôi về mình nằm ôm nhau ngủ đi em
Một đêm cuối năm thành phố buồn như tró
Ở những ngã tư đèn vàng xanh đỏ
Anh đứng một mình nhìn mọi thứ đi qua
Em ở đâu trong tám vạn người ta?
Em ở đâu trong tám vạn người ta?
Những nỗi nhớ đều đều như thác đổ
Những buổi chiều chếnh choáng say sưa
Tụi mình tìm thấy nhau chưa
Sao không đưa nhau về ôm nhau nằm ngủ
Một triệu nỗi buồn trôi qua đã đủ
không có em
Anh giống như một túi rượu sầu
Ôm nhau đi, ôm như mới lần đầu
Lúc em ngã vào anh, tụi mình ngã vào lòng nhau vội vã
lúc nằm im, nghe tim thở vụng về
Thôi về nằm cạnh nhau ôm anh ngủ đi em
Một đêm cuối năm thành phố buồn hơn tró
Tụi mình xa nhau, tại sao chẳng rõ
thôi về nằm cạnh bên nhau
Nghe tám vạn bình yên còn mãi đến mai sau..
Nghe tám vạn bình yên còn mãi đến mai sau..
Thứ Tư, 3 tháng 2, 2016
Cháo hành??
Thôi, dẫu nghèo một tí
Đã thấm gì đâu em
Miễn đêm nào mình cũng
Vật nhau ra, vì thèm
Mặc sáng, ôm bụng đói
Hai đường, mình mưu sinh
Miễn cuối chiều, mình lại
Hẹn nhau, như người tình
Người tình về chợ cóc
Ghé một mớ cua đồng
Bâng khuâng lòng tự nhủ
Người yêu mình thích không?
Người tình về trên phố
Mua rô bốt siêu nhân
Làm đôi câu thơ cóc
Nịnh nhau, như bao lần
Thôi dẫu nghèo một tí
Cuộc đời có gì đâu
Đêm, hãy cười như thể
Ngày mai, ta sẽ giầu
(ăn cắp nguồn nào chả nhớ )
Thứ Ba, 2 tháng 2, 2016
Chuyện tán gái: Tôi đã ra đời trong hoàn cảnh nào?
Cụ ông nhà tôi cũng từng là cao thủ tán gái, há há.
Trước hết tôi xin kể sơ qua về tình hình thị trường thời bấy giờ (thời bao cấp của các cụ).Có một bài kinh nghiệm chọn zai của các bà các cô đã từng trở thành huyền thoại tại đất Hà thành:
" Một yêu anh có Sen-ko
Hai yêu anh có Pơ-giô cá vàng
Ba yêu nhà cửa đàng hoàng
Bốn yêu hộ khẩu rõ ràng thủ đô."
(Đồng hồ sát thủ Sen-ko )
(xe máy sát thủ Pơ-Giô)
Về đến đất miền Trung đầy gió Lào với những vất vả đi vào bữa ăn giấc ngủ làm giọng nói cũng trở nên nặng trịch: đang từ "đâu - kia - sao - vậy - giờ " đã buông thành tiếng thở dài với những âm điệu nhọc nhằn " mô - tê - răng -rứa - chừ " thì những tiêu chuẩn kể trên cũng đã bị giảm bớt đi phần nào:
" Một yêu anh có may ô
Hai yêu anh có cá khô ăn dần
Ba yêu rửa mặt bằng khăn
Bốn yêu anh có chiếc quần đùi hoa..."
Ấy vậy mới thấy, k phải thời nay mà các cô mới kén chọn người yêu, nào iphone, nào SH.. mà thời nào cũng vậy:
Người ta chuộng của chuộng công
Có ai lại chuộng người không bao giờ..
Sẽ là một thiếu sót lớn nếu không kể đến mấy loại vũ khí lợi hại để mang đi tán gái thời bấy giờ, đó là dép nhựa tiền phong, tông lào và mũ cối tàu. Theo tương truyền trong giang hồ thì đi dép tông Lào, mặc quần bò Thái, áo bay Liên Xô, đeo đồng hồ Seiko, đội mũ cối thì có thể tán đổ cả hoa hậu.
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)